Vnso1blog_Tôi ghét EMS Viet Nam !
3:06 PM
Cho những ai chưa biết EMS Viet Nam là gì: Đây là dịch vụ chuyển phát nhanh của
bưu điện. Chính xác là của công ty cổ phần chuyển phát nhanh bưu điện, và dịch
vụ này như CỨt !!! Tại sao vậy, trên đời này có 3 loại người: 1 loại không biết
dịch vụ EMS là gì, loại 2 là biết chút ít về EMS và mạo hiểm thử sử dụng để sau
đó phát điên, loại 3 là loại tệ nhất: khăng khăng sử dụng dịch vụ này mặc cho
những thứ bực mình mà nó đem lại. Bài viết này nhằm cảnh tỉnh loại thứ 1 và
thông báo cho loại thứ 3: lũ trung thành với EMS là 1 lũ tự kỷ khốn kiếp !
Phần lớn trong chúng ta thuộc loại thứ nhất (vậy nên hãy đọc bài
viết đầy tính giáo dục này), trước đây MS cũng vậy cho đến khi gặp phải 1 phốt
mà chuyển sang loại thứ 2. Đầu đuôi thế này: MS chơi với Môi Cá trê - 1 ông anh có nghề lẻ là
buôn bán đồ đồng nát cổ. Một ngày kia, Môi Cá trê rủ MS đi dạo phố với 2 mục đích: trước để
khoe con xe mới tậu,sau là đại tiện gửi chuyển phát nhanh 1 món đồ vào Sài Gòn.
Theo đó việc khoe xe dạo phố là chính vì chuyển phát nhanh thì buôn bán qua mạng
đã từng làm nhiều lần, bản thân MS cũng thỉnh thoảng đi chuyển hộ 1 vài món đồ
cho ông ấy. Dịch vụ chúng tôi sử dụng là Tín Thành Express và nói chung là
chúng tôi thấy hài lòng với dịch vụ đó. Trước khi ra đường, Môi Cá trê cẩn thận hỏi
lại khách hàng và nhận được yêu cầu chuyển phát nhanh bằng EMS. Và đó là lúc
chuyện vui bắt đầu.
Môi Cá trê đề nghị khách hàng nhận món đồ gửi bằng dịch vụ
quen thuộc vẫn sử dụng nhưng người kia nhất định không chịu – dấu hiệu của nhóm
người thứ 3, tiếp sau đó ông khách giảng dải 1 lô 1 lốc về độ an toàn, tính tiện
lợi, thời gian nhanh chóng,… của EMS và chốt lại chỉ có EMS mới làm cho ông ta
hài lòng. Từ đó lưu ý các bạn dấu hiệu nhận biết nhóm người này đó là: Ngài “
Cái Gì Cũng Biết Mỗi Tội NGU “. Nhận thấy việc thuyết phục vị khách này là bất khả
thi nên Môi Cá trê tặc lưỡi đồng ý. Vấn đề
là cần phải biết địa điểm gửi hàng của bọn EMS này, cái đó thì đơn giản, Gúc thôi, điện thoại rút ra, type in “ Dịch vụ chuyển phát nhanh EMS “ kết quả
ra trang web như sau:
Có thể thấy rất nhiều
thông tin hổ báo đưa ra, nào là “thương hiệu nổi tiếng nhất ngành hàng bưu
chính”, “Dịch vụ chuyển phát nhanh với chất lượng không thỏa hiệp”,…Cũng phải
thán phục thằng nào nghĩ ra câu quảng cáo này. Thế điếu nào là “chất lượng
không thỏa hiệp” ? Tức là bạn điếu có quyền ý kiến ý cò gì về chất lượng ? Nhưng
rút cuộc cái cần biết là bạn phải đến đâu để gửi hàng thì có tìm mỏi mắt cả
trang web đó cũng không thấy. Vậy thì cháu phải làm sao bây giờ, nick tư vấn trực
tiếp thì đen xì, số đt liên lạc thì tò te tí, hơn nữa địa chỉ liên lạc có phải
bí quyết kinh doanh của bọn này đâu mà phải tốn tiền gọi để hỏi. Chỉ có duy nhất 1 địa chỉ là trụ sở của bọn
này nhưng ở tận Xuân Đỉnh, các mục như liên hệ, sơ đồ, giới thiệu mạng lưới dịch
vụ, trợ giúp, tra cứu,…đều rất đơn giản và đéo có địa chỉ. Có vẻ các bạn sẽ dần dần hiểu ra ý nghĩa của câu “
không thỏa hiệp” :|.
Tất nhiên là MS không chịu thua nhanh chóng như vậy, Môi Cá trê thì vừa lái xe vừa giục "tìm ra địa chỉ chưa mày ?" . Lại Gúc tiếp, type in: " địa chỉ EMS Hà Nội ", kết quả tiếp theo nhận được như sau, hoang mang vđ luôn :|
Một loạt địa chỉ không đáng tin cậy hiện ra, cái thì nataxa vc, cái thì ở địa chỉ không ai nghĩ đến, kèm theo 1 loạt bài đánh giá về dịch vụ EMS với giọng điệu không thân thiện cho lắm mà MS không đưa hết ra ở đây. Nếu nhớ không nhầm có mấy bạn lên chửi bới về thái độ phục vụ, rằng đi gửi chuyển phát nhanh mà cứ như lên xin đồ bị du côn phường tịch thu vậy, hoang mang quá ! Xét trong những địa chỉ nhận được thì chỗ 21 Cao Bá Quát là gần hơn cả, Môi Cá Trê bẩu: "Anh em mình lượn lên đó 1 vòng xem ", MS bẩu "Thế điếu nào ấy, chỗ đó toàn dán nilon xe máy với lại lẩu đêm, lấy đâu ra chuyển phát nhanh", Môi Cá trê đáp "thôi a làm nghề cave cho khách hàng, chiều nó 1 tí !" - đoạn ủn ga phóng xe - xe mới đi ngon phết ! Được cái lúc đó hơn 2h chiều, đường không tắc. Lên đến nơi thì đúng thật, địa chỉ 21 ấy là cửa hàng cửa hiệu gì đó, MS điếu nhớ được nhưng dứt khoát không phải bưu điện chuyển phát nhanh. Cuộc đi thử xe mới bắt đầu kém vui, dừng xe trên Cao Bá Quát, Môi Cá trê bàn "anh em hội ý chút !", rồi nghĩ ra ý tưởng sau :" EMS là của bưu điện đúng không, vậy cứ ra các bưu cục gửi là được rồi !""Không ổn lắm"- MS trả lời, " không phải bưu cục nào cũng có chuyển phát nhanh đâu, hay là gọi bọn nó đến lấy rồi chuyển đi ?", "Không được, giờ gọi bọn nó chả biết lúc nào đến lấy, mà khách hàng nó thúc gửi sớm rồi, với lại lúc trước gọi có được đâu :|".
Rút cuộc Môi Cá trê lại nảy tiếp ra ý tưởng " Mày tìm địa chỉ những bưu điện lớn ấy, bọn lớn chắc chắn có chuyển phát nhanh !".Nghe có lý ! Môi Cá trê vẫn thường tự hào nói với mọi người rằng tao vốn thông minh xuất chúng, cái đó không nhiều người đồng ý lắm, nhưng ý tưởng lần này đưa ra cũng không tồi. Lại tra cứu tiếp " Địa chỉ bưu điện Hà Nội ", "Tìm bưu điện nào gần chỗ mình ấy, anh bắt đầu mệt với cái trò này rồi" - "OK!". MS vào kết quả đầu tiên ở www.diadiem.com. Ngay lập tức thấy 1 đống cứt đập vào mặt, như thế này đây:
Các bạn có đoạn ra là cái gì không ? Đây là quảng cáo của 1 bọn bột giặt điếu gì đó. Mấy thằng marketing này nghĩ rằng việc quăng 1 đống cứt vào mặt người xem đang cần tra cứu thông tin, nhất là lúc tâm trạng người đó không được tốt là 1 ý tưởng quảng cáo sáng tạo - lũ lợn ! Hình trên MS chụp lại trên laptop, với 1 nút để tắt quảng cáo đó đi, nhưng các bạn nên biết việc dọn đống cứt ấy trên màn hình điện thoại bé tí vào lúc đó là việc không dễ dàng chút nào. Hì hục 1 lúc, MS kiếm được 2 địa chỉ bưu điện gần nhà Môi Cá Trê: 1 là ở bao nhiêu Đê La Thành gần Ô Chợ Dừa, 2 là ở 41 Vũ Thạnh. Tiếp tục quay xe vòng lại từ Cao Bá Quát rẽ sang Lê Duẩn rồi về Xã Đàn, tới Đê La Thành, cũng mất khá thời gian và trên đường không thấy Môi Cá trê chém gió gì nữa. Địa chỉ đầu tiên là 1 quán phở !, tiếp tục chạy ra Vũ thạnh, thì ở đó có 1 bưu điện thật. Trên mạng ghi đây là bưu điện trung tâm 1 - thế đã đủ to chưa, vậy mà nhìn hãm không chịu được, cửa sắt xếp xập xệ , bên ngoài có 1 cái tủ kính bán sim thẻ, bên trong có 2 con bé hãm không kém đang ngồi cắt móng chân cho nhau :|.
Các bạn đoán được thế nào không, làm đúng như mấy e vừa rồi chỉ đường, MS cùng Môi Cá Trê phóng ra Giảng Võ, rẽ trái phi lên vỉa hè chỉ thấy hàng quán san sát: pizza, đồ nướng, kem Ý,..Môi Cá Trê xuống hỏi mấy bạn bảo vệ nhà hàng quanh đó rồi quay lại mặt mũi hầm hầm, chửi bới vung vít "@$&#*( mấy con $%$&@*, rõ là ngu dốt cộng nhiệt tình ra phá hoại mà, #%&^% EMS, ^%$#&@% thằng ... (thằng khách trong Sài Gòn, MS đoán thế)". Đoạn rút điện thoại gọi cho thằng đó trình bày tình hình, rằng bây giờ tìm chỗ gửi đồ qua EMS ở đây khó quá, đề nghị quý khách sử dụng dịch vụ quen thuộc của tôi,... Thằng khốn kiếp tự kỷ kia chắc không đồng ý vì Môi Cá trê cúp máy và chửi thêm 1 đống thứ nữa. Môi Cá trê cố gắng liên lạc với 1 ông bạn sắp vào Sài Gòn để nhờ gửi đồ nhưng không thành vì tuần tới ông kia mới đi. "Tao bực mình lắm rồi, lên bưu điện bờ hồ !". Môi Cá trê hét - khi bạn nóng giận trí thông minh sẽ giảm đi đáng kể- thật đấy !
Khỏi phải nói đi lên Bưu điện trung tâm mất bao nhiêu thời gian. Chắc các bạn thường thấy hình ảnh bưu điện Hà Nội qua sách báo, tivi như trên hình phải không, từ bé đến lớn ấy. Nhưng chắc không nhiều người vào bên trong, nó trông như thế này:
MS quên không chụp lại ảnh nên ăn cắp tạm 1 cái trên net. Đại khái vào trong có 1 cái sảnh lớn với 2 bên toàn máy ATM, bên phải có 1 cái quầy bán sách báo,từ cái sảnh đó có bậc tam cấp đi lên 1 cái sảnh to hơn nữa, 2 bên là các quầy giao dịch ở giữa để trống chả làm gì, phí vãi, chỗ đó cho người vào bán trà đá, xúc xích nướng,.. thì kiếm được khối ! . Hôm MS đến các quầy giao dịch bên phải hoạt động, là chỗ để gửi đồ, trước mặt có 1 số bàn để dân tình soạn đồ và điền thông tin như trên ảnh, bên trái vắng tanh. Nói thêm nữa Bưu điện Hà Nội là địa điểm lý tưởng để các anh cớm và du côn phường thịt xe của các bạn nên hãy cẩn thận, hoặc có người đứng ngoài coi xe (mà cũng sẽ bị đuổi), hoặc là gửi xe với giá cắt cổ. Môi Cá trê dừng bên ngoài đưa đồ cho MS bảo mày vào gửi hộ anh, anh đứng ngoài coi xe. Tưởng đơn giản như mọi lần gửi đồ trước, MS hiên ngang đi vào, và đấy là khi lũ EMS Việt Nam đẩy sự bực mình lên 1 level mới !
Quên kể với các bạn hôm đó là 1 ngày gần tết, có lẽ vì thế số lượng người đi gửi chuyển phát bưu điện đông vđ. Phần quầy giao dịch bên phải như nói ở trên đông nghịt người, già trẻ nhớn bé lỗn lận . Vậy mà chỉ có 3 nhân viên phụ trách là 3 bà không xinh, không xấu, không bình thường ! 3 bà đó trông cuống cả lên với cả đống người và hàng hóa chuyển phát. Phải khó khăn lắm MS mới len được vào tới quầy giao dịch. Ở những chỗ như thế nên có 1 cái bảng hướng dẫn trình tự thủ tục gửi đồ, ở đây hoàn toàn không có và xung quanh MS toàn thấy tiếng gào lên "Chị ơi cho hỏi..", "Chị ơi cho gửi...", "Chị ơi lấy tờ khai ở đâu...", "chị ơi viết thế này là thế lào (vít dư lày có sao không)",...3 nhân viên kiêm luôn hướng dẫn, làm thủ tục, gói đồ,..một cách rất thiếu khoa học mà nói theo cách tự nhiên là ngu học :|.
Vì tự tin đã từng gửi chuyển phát nhanh nhiều lần MS biết phải tìm 1 tờ giấy kiêm vận đơn để khai báo hàng hóa. Vấn đề là sau khi hỏi xin khản cổ mới được chỉ sang 1 quầy khác để lấy giấy, tại đó có 1 vấn đề xảy ra là tất cả các mẫu vận đơn đều ghi là Vn post Express chứ ko phải EMS. Vẫn biết đó đều cùng là của bọn bưu điện nhưng MS vẫn gọi điện cho Môi Cá trê thông báo tình hình, đề phòng trường hợp thằng khách hàng dở hơi nó hoạnh họe. Một lúc sau Môi Cá trê gọi lại bảo thằng ấy đòi phải dùng vận đơn EMS :| Tiên sư thằng chó ! MS bới mãi mới ra được 2 tờ mẫu vận đơn EMS rồi bắt đầu điền thông tin. Không kể đến việc tìm cho được cái bút có mực thì khoảng thời gian từ khi bước chân vào Bưu điện cho đến lúc điền xong thông tin cũng mất hơn nửa tiếng :|, sau đó lại mất công chen ngược trở lại đám đông kia để nộp tờ khai. Sau đó là ngồi đợi gọi đến lượt. Môi Cá trê bắt đầu gọi điện thúc giục "Làm gì lâu thế"- "trong này đông điếu chịu được, a đợi tí "- "@#$%* nó !". Rảnh rỗi ngồi quan sát các bạn chen lấn, một bạn rõ già cứ vung vẩy bút"cho bác gửi đồ vào Sa Đéc" - Sa Đéc là ở điếu đâu ấy nhở ?, 1 bạn gửi 1 thùng các tông rõ to, mở ra kiểm tra có cả nước mơ, nước sấu, nước mắm,..hỏi gửi đi đâu thì ậm ừ không nói, mãi mới chịu khai em gửi vào trại, nhân viên chối đây đẩy: không không, chúng tôi không chuyển đồ vào trại đâu, bạn kia nghệt mặt ra như con nghê, thế thì em gửi bằng cách nào bây giờ :|. Tết nhất đến nơi, rõ khổ ! Thời gian đợi đó khoảng gần 30 phút , Môi Cá trê gọi điện thêm 2 lần, mỗi lần nghe tiếng qua điện thoại lại có vẻ tâm trạng xấu đi chút nữa.
Mãi rồi cũng được gọi, MS chán nản rẽ đám đông chui vào. 1 bà nhân viên xét hỏi gửi hàng gì, ơ quên mất, em đi gửi hộ :|. Lại phải gọi cho Môi Cá trê, nhận được thông tin đây là 1 cái đồng hồ để bàn cổ (ông ấy đã gói ghém kĩ nên không bóc ra xem được), cùng với 1 đống %$^#&* cho bọn EMS nữa. Bà nhân viên xem tờ khai 1 lúc, thỉnh thoảng lại quay ra giải thích với đống người lộn xộn xung quanh, bỗng nhiên cửa đằng sau quầy mở, 1 thằng bụng và mặt to hơn cả Giàng Seo Phử (*)bước vào gọi bà nhân viên đó ra nói chuyện. Họ nói khoảng 5, 10 phút rồi cả 2 cút mất. Ô thế là thế đéo nào, bạn nào giải quyết cho MS đây :|. Đần mặt ra ở quầy giao dịch 1 lúc (dân tình bên cạnh cũng xôn xao, bảo con mụ này đang làm chạy đi đâu thế ??!), MS điếu chịu được nữa gọi bà nhân viên bên cạnh "Chị xem giải quyết hộ e cái , em đến cả tiếng rồi ", bà này quay sang buông 1 câu "đợi tí !", khách hàng bên đó cũng quay sang :"Cô còn đến trước cháu mà chưa xong đây ". vl ! . Môi Cá trê gọi "Đm đến đâu rồi,không gửi thì thôi, anh vào đốt mẹ nó cái bưu điện này lên !". "Em cũng điếu biết làm sao, nhưng nó cầm đồ của mình rồi, đợi thêm tí nữa "- "#%$^$$%*".
Kiên nhẫn thêm được 10 phút thì bà nhân viên bên cạnh mới ngó đến tờ khai của MS bị con mụ trước bỏ lại trên bàn, lại bị hỏi lại,chuyển hàng gì, có dễ vỡ không. Nghĩ lại MS thấy mình cũng thật là bố của nhẫn nại :|. Khai báo xong tưởng mọi việc đã ổn, không ngờ bà nhân viên lại nói, cái đồng hồ của em khó đóng gói quá, chị không đóng đc, em ra đóng lại đi. Ô, người ta đã đóng gói rồi mà. Không được, phải đóng gói theo quy định của bưu điện cơ, gói bằng cái giấy đen đen này cơ. Nói thêm là Môi Cá trê đã đóng cái đồng hồ vào 1 cái hộp nhựa, loại hộp nhựa hình nón cụt đựng kẹo cao su Cool Air, bên trong nhồi xốp và dán băng dính kín mít. Ôi đm trời đất, chị đáng nhẽ phải ngồi trên phường, trên quận hoặc trên cao nữa để giải quyết giấy tờ hành chính mới đúng, sao ngồi ở bưu điện này làm chi cho phí tài năng ! Bây giờ thi đi ra đâu để đóng lại chứ ! Ngay lập tức bà nhân viên gợi ý: em ra chỗ quầy bán sách báo kia, người ta nhận đóng đồ đấy . MS vội chạy ra quầy bán báo thì thấy 1 đống vỏ các tông to nhỏ đủ cỡ bày sẵn ở đấy, ah đúng rồi, bài của các bạn ở đây đấy mà, thôi đã đâm lao thì phải chạy theo thôi biết làm sao. Lại vấn đề nữa vì hình dáng cái hộp mà Môi Cá trê chuẩn bị khá là khó khăn để bọc thêm bên ngoài nên chọn mãi không được cái vỏ bọc và cách gói cho đẹp. Mụ bán sách báo cuối cùng lấy 1 cái vỏ giấy, kéo và băng keo, bảo cứ gói bừa vào đi, có gói bên ngoài là được rồi :|. Kết quả MS không chụp lại nhưng trông kiểu kiểu như thế này : |. Giá tiền phải trả cho tác phẩm này là 15K - quân giết người :|
Chắc đến đây là xong rồi, Môi Cá trê gọi thêm 1, 2 cuộc nữa, MS chán điếu thèm chả nhời, đem cục hàng đã đóng gói đem lại quầy. Con mụ nhân viên nhìn qua rồi nói "Trông xấu nhỉ " !!?? rồi cúi xuống đưa 1 tờ giấy nhỏ cho MS bảo em khai lại thông tin vào tờ giấy này để dán lên đồ gửi đi. FUCK FUCK FUCK !!! Tại sao lại thế ! Bình thường gửi chuyển phát nhanh thì tờ khai lúc đầu có 1 bản sao giấy than , họ dán luôn lên hàng hóa làm vận đơn cơ mà. Có chuyện gì xảy ra với lũ EMS cục cứt học này vậy ??!!. Nhìn thấy ánh mắt tuyệt vọng của MS, mụ nhân viên động viên "còn mỗi tờ giấy này là xong e ạ !" . Túm lại phải viết thêm tờ giấy nữa,khai hết thông tin lúc trước đã khai, nộp lại, đợi lấy hóa đơn, bước ra khỏi bưu điện, nhìn đồng hồ thì lúc đó đã là gần 6h tối :|. Cứ tưởng Môi Cá trê bên ngoài sẽ chửi bới ầm lên nhưng lại thấy hắn có vẻ hớn hở. Hỏi sao thế thì Môi Cá trê trả nhời: " Lúc nãy bọn cớm qua đây đuổi xe máy nhưng thấy anh nó không dám đuổi, he he, chắc nó thấy anh đi xe to,có vẻ nhiều tiền nên không dám he he". Đi 1 lúc Môi Cá trê lại tiếp "Ở đời thế đấy mày ah, bên ngoài hoành tráng, vẻ nhiều tiền thì chúng nó mới nể, mày xem thằng ăn cắp vặt, ăn mặc rách rưới, dân bắt được chúng nó đánh cho vỡ mồm, trong khi mấy thằng ăn mặc lịch sự như đồng chí X gì gì kia chúng nó ăn cắp tiền tỉ thì điếu ai dám làm gì ". Cũng đúng, nhể !
(*) Giàng Seo Phử: Bộ trưởng, chủ nhiệm Ủy ban Tông dật Vịt Nam.
2.856 thằng ngu thuộc nhóm 3 đọc bài này, cả 2.856 thằng vẫn tiếp tục sử dụng EMS.
vnso1blog-kienthuccuocsong, giaitritonghop
Rút cuộc Môi Cá trê lại nảy tiếp ra ý tưởng " Mày tìm địa chỉ những bưu điện lớn ấy, bọn lớn chắc chắn có chuyển phát nhanh !".Nghe có lý ! Môi Cá trê vẫn thường tự hào nói với mọi người rằng tao vốn thông minh xuất chúng, cái đó không nhiều người đồng ý lắm, nhưng ý tưởng lần này đưa ra cũng không tồi. Lại tra cứu tiếp " Địa chỉ bưu điện Hà Nội ", "Tìm bưu điện nào gần chỗ mình ấy, anh bắt đầu mệt với cái trò này rồi" - "OK!". MS vào kết quả đầu tiên ở www.diadiem.com. Ngay lập tức thấy 1 đống cứt đập vào mặt, như thế này đây:
Các bạn có đoạn ra là cái gì không ? Đây là quảng cáo của 1 bọn bột giặt điếu gì đó. Mấy thằng marketing này nghĩ rằng việc quăng 1 đống cứt vào mặt người xem đang cần tra cứu thông tin, nhất là lúc tâm trạng người đó không được tốt là 1 ý tưởng quảng cáo sáng tạo - lũ lợn ! Hình trên MS chụp lại trên laptop, với 1 nút để tắt quảng cáo đó đi, nhưng các bạn nên biết việc dọn đống cứt ấy trên màn hình điện thoại bé tí vào lúc đó là việc không dễ dàng chút nào. Hì hục 1 lúc, MS kiếm được 2 địa chỉ bưu điện gần nhà Môi Cá Trê: 1 là ở bao nhiêu Đê La Thành gần Ô Chợ Dừa, 2 là ở 41 Vũ Thạnh. Tiếp tục quay xe vòng lại từ Cao Bá Quát rẽ sang Lê Duẩn rồi về Xã Đàn, tới Đê La Thành, cũng mất khá thời gian và trên đường không thấy Môi Cá trê chém gió gì nữa. Địa chỉ đầu tiên là 1 quán phở !, tiếp tục chạy ra Vũ thạnh, thì ở đó có 1 bưu điện thật. Trên mạng ghi đây là bưu điện trung tâm 1 - thế đã đủ to chưa, vậy mà nhìn hãm không chịu được, cửa sắt xếp xập xệ , bên ngoài có 1 cái tủ kính bán sim thẻ, bên trong có 2 con bé hãm không kém đang ngồi cắt móng chân cho nhau :|.
Có vẻ là cái bưu cục này lâu lắm không có khách, bằng chứng là MS vừa mới vào hỏi thì 2 em kia hồ hởi ra mặt, chắc tưởng mua thẻ điện thoại :|. Hỏi rằng ở đây có nhận chuyển phát nhanh EMS ? thì MS nhận được câu trả lời đoán trước là không, ở đây chỉ bán sim thẻ thôi anh ạ :|. May thay (hoặc không :|), 1 trong 2 em nói tiếp: anh ra ngoài đường Giảng Võ, bưu điện ngoài đó có chuyển phát nhanh đó, lại còn cẩn thận dặn: anh cứ đi trái đường, phi lên vỉa hè cho nó gần ! Cám ơn và đi ra, nghĩ bụng, giá 2 em treo thêm cái mành xanh đỏ ngoài cửa, thêm quả đèn đỏ tù mù, sửa cái biển bưu điện thành tẩm quất thư giãn thì chắc chả đến nỗi ngồi gặm móng chân cho nhau thế này. Tình trạng bưu điện bây giờ như thế đấy, trước đây khi ngành bưu chính còn gộp các hoạt động cùng nhau thì đi làm bưu điện là 1 công việc không tồi, nay họ tách riêng "bưu" 1 mảng và "điện" 1 mảng thì những bạn làm bên mảng "bưu" đói thối mồm. Giờ này ai còn thư từ gì nữa, chỉ trông vào gửi bưu phẩm, điện hoa mà làm ăn thế này thì không thối mồm mới lạ. MS có đứa em họ làm bên mảng "điện " ở 1 bưu điện huyện, nó kể bây giờ cũng không kiếm được, chỉ thỉnh thoảng đi đe dọa mấy quán thịt chó quanh huyện không cho ông ăn chùa thì ông cắt điện thoại, thế thôi. Chán thế đấy !
Quay ra, MS tường thuật lại với Môi Cá trê, thở đánh sượt 1 cái Môi cá trê bảo "thôi chạy ra Giảng Võ 1 tí cũng được, cũng gần đây, đm cái bọn EMS !"
Khỏi phải nói đi lên Bưu điện trung tâm mất bao nhiêu thời gian. Chắc các bạn thường thấy hình ảnh bưu điện Hà Nội qua sách báo, tivi như trên hình phải không, từ bé đến lớn ấy. Nhưng chắc không nhiều người vào bên trong, nó trông như thế này:
MS quên không chụp lại ảnh nên ăn cắp tạm 1 cái trên net. Đại khái vào trong có 1 cái sảnh lớn với 2 bên toàn máy ATM, bên phải có 1 cái quầy bán sách báo,từ cái sảnh đó có bậc tam cấp đi lên 1 cái sảnh to hơn nữa, 2 bên là các quầy giao dịch ở giữa để trống chả làm gì, phí vãi, chỗ đó cho người vào bán trà đá, xúc xích nướng,.. thì kiếm được khối ! . Hôm MS đến các quầy giao dịch bên phải hoạt động, là chỗ để gửi đồ, trước mặt có 1 số bàn để dân tình soạn đồ và điền thông tin như trên ảnh, bên trái vắng tanh. Nói thêm nữa Bưu điện Hà Nội là địa điểm lý tưởng để các anh cớm và du côn phường thịt xe của các bạn nên hãy cẩn thận, hoặc có người đứng ngoài coi xe (mà cũng sẽ bị đuổi), hoặc là gửi xe với giá cắt cổ. Môi Cá trê dừng bên ngoài đưa đồ cho MS bảo mày vào gửi hộ anh, anh đứng ngoài coi xe. Tưởng đơn giản như mọi lần gửi đồ trước, MS hiên ngang đi vào, và đấy là khi lũ EMS Việt Nam đẩy sự bực mình lên 1 level mới !
Quên kể với các bạn hôm đó là 1 ngày gần tết, có lẽ vì thế số lượng người đi gửi chuyển phát bưu điện đông vđ. Phần quầy giao dịch bên phải như nói ở trên đông nghịt người, già trẻ nhớn bé lỗn lận . Vậy mà chỉ có 3 nhân viên phụ trách là 3 bà không xinh, không xấu, không bình thường ! 3 bà đó trông cuống cả lên với cả đống người và hàng hóa chuyển phát. Phải khó khăn lắm MS mới len được vào tới quầy giao dịch. Ở những chỗ như thế nên có 1 cái bảng hướng dẫn trình tự thủ tục gửi đồ, ở đây hoàn toàn không có và xung quanh MS toàn thấy tiếng gào lên "Chị ơi cho hỏi..", "Chị ơi cho gửi...", "Chị ơi lấy tờ khai ở đâu...", "chị ơi viết thế này là thế lào (vít dư lày có sao không)",...3 nhân viên kiêm luôn hướng dẫn, làm thủ tục, gói đồ,..một cách rất thiếu khoa học mà nói theo cách tự nhiên là ngu học :|.
Vì tự tin đã từng gửi chuyển phát nhanh nhiều lần MS biết phải tìm 1 tờ giấy kiêm vận đơn để khai báo hàng hóa. Vấn đề là sau khi hỏi xin khản cổ mới được chỉ sang 1 quầy khác để lấy giấy, tại đó có 1 vấn đề xảy ra là tất cả các mẫu vận đơn đều ghi là Vn post Express chứ ko phải EMS. Vẫn biết đó đều cùng là của bọn bưu điện nhưng MS vẫn gọi điện cho Môi Cá trê thông báo tình hình, đề phòng trường hợp thằng khách hàng dở hơi nó hoạnh họe. Một lúc sau Môi Cá trê gọi lại bảo thằng ấy đòi phải dùng vận đơn EMS :| Tiên sư thằng chó ! MS bới mãi mới ra được 2 tờ mẫu vận đơn EMS rồi bắt đầu điền thông tin. Không kể đến việc tìm cho được cái bút có mực thì khoảng thời gian từ khi bước chân vào Bưu điện cho đến lúc điền xong thông tin cũng mất hơn nửa tiếng :|, sau đó lại mất công chen ngược trở lại đám đông kia để nộp tờ khai. Sau đó là ngồi đợi gọi đến lượt. Môi Cá trê bắt đầu gọi điện thúc giục "Làm gì lâu thế"- "trong này đông điếu chịu được, a đợi tí "- "@#$%* nó !". Rảnh rỗi ngồi quan sát các bạn chen lấn, một bạn rõ già cứ vung vẩy bút"cho bác gửi đồ vào Sa Đéc" - Sa Đéc là ở điếu đâu ấy nhở ?, 1 bạn gửi 1 thùng các tông rõ to, mở ra kiểm tra có cả nước mơ, nước sấu, nước mắm,..hỏi gửi đi đâu thì ậm ừ không nói, mãi mới chịu khai em gửi vào trại, nhân viên chối đây đẩy: không không, chúng tôi không chuyển đồ vào trại đâu, bạn kia nghệt mặt ra như con nghê, thế thì em gửi bằng cách nào bây giờ :|. Tết nhất đến nơi, rõ khổ ! Thời gian đợi đó khoảng gần 30 phút , Môi Cá trê gọi điện thêm 2 lần, mỗi lần nghe tiếng qua điện thoại lại có vẻ tâm trạng xấu đi chút nữa.
Mãi rồi cũng được gọi, MS chán nản rẽ đám đông chui vào. 1 bà nhân viên xét hỏi gửi hàng gì, ơ quên mất, em đi gửi hộ :|. Lại phải gọi cho Môi Cá trê, nhận được thông tin đây là 1 cái đồng hồ để bàn cổ (ông ấy đã gói ghém kĩ nên không bóc ra xem được), cùng với 1 đống %$^#&* cho bọn EMS nữa. Bà nhân viên xem tờ khai 1 lúc, thỉnh thoảng lại quay ra giải thích với đống người lộn xộn xung quanh, bỗng nhiên cửa đằng sau quầy mở, 1 thằng bụng và mặt to hơn cả Giàng Seo Phử (*)bước vào gọi bà nhân viên đó ra nói chuyện. Họ nói khoảng 5, 10 phút rồi cả 2 cút mất. Ô thế là thế đéo nào, bạn nào giải quyết cho MS đây :|. Đần mặt ra ở quầy giao dịch 1 lúc (dân tình bên cạnh cũng xôn xao, bảo con mụ này đang làm chạy đi đâu thế ??!), MS điếu chịu được nữa gọi bà nhân viên bên cạnh "Chị xem giải quyết hộ e cái , em đến cả tiếng rồi ", bà này quay sang buông 1 câu "đợi tí !", khách hàng bên đó cũng quay sang :"Cô còn đến trước cháu mà chưa xong đây ". vl ! . Môi Cá trê gọi "Đm đến đâu rồi,không gửi thì thôi, anh vào đốt mẹ nó cái bưu điện này lên !". "Em cũng điếu biết làm sao, nhưng nó cầm đồ của mình rồi, đợi thêm tí nữa "- "#%$^$$%*".
Kiên nhẫn thêm được 10 phút thì bà nhân viên bên cạnh mới ngó đến tờ khai của MS bị con mụ trước bỏ lại trên bàn, lại bị hỏi lại,chuyển hàng gì, có dễ vỡ không. Nghĩ lại MS thấy mình cũng thật là bố của nhẫn nại :|. Khai báo xong tưởng mọi việc đã ổn, không ngờ bà nhân viên lại nói, cái đồng hồ của em khó đóng gói quá, chị không đóng đc, em ra đóng lại đi. Ô, người ta đã đóng gói rồi mà. Không được, phải đóng gói theo quy định của bưu điện cơ, gói bằng cái giấy đen đen này cơ. Nói thêm là Môi Cá trê đã đóng cái đồng hồ vào 1 cái hộp nhựa, loại hộp nhựa hình nón cụt đựng kẹo cao su Cool Air, bên trong nhồi xốp và dán băng dính kín mít. Ôi đm trời đất, chị đáng nhẽ phải ngồi trên phường, trên quận hoặc trên cao nữa để giải quyết giấy tờ hành chính mới đúng, sao ngồi ở bưu điện này làm chi cho phí tài năng ! Bây giờ thi đi ra đâu để đóng lại chứ ! Ngay lập tức bà nhân viên gợi ý: em ra chỗ quầy bán sách báo kia, người ta nhận đóng đồ đấy . MS vội chạy ra quầy bán báo thì thấy 1 đống vỏ các tông to nhỏ đủ cỡ bày sẵn ở đấy, ah đúng rồi, bài của các bạn ở đây đấy mà, thôi đã đâm lao thì phải chạy theo thôi biết làm sao. Lại vấn đề nữa vì hình dáng cái hộp mà Môi Cá trê chuẩn bị khá là khó khăn để bọc thêm bên ngoài nên chọn mãi không được cái vỏ bọc và cách gói cho đẹp. Mụ bán sách báo cuối cùng lấy 1 cái vỏ giấy, kéo và băng keo, bảo cứ gói bừa vào đi, có gói bên ngoài là được rồi :|. Kết quả MS không chụp lại nhưng trông kiểu kiểu như thế này : |. Giá tiền phải trả cho tác phẩm này là 15K - quân giết người :|
Chắc đến đây là xong rồi, Môi Cá trê gọi thêm 1, 2 cuộc nữa, MS chán điếu thèm chả nhời, đem cục hàng đã đóng gói đem lại quầy. Con mụ nhân viên nhìn qua rồi nói "Trông xấu nhỉ " !!?? rồi cúi xuống đưa 1 tờ giấy nhỏ cho MS bảo em khai lại thông tin vào tờ giấy này để dán lên đồ gửi đi. FUCK FUCK FUCK !!! Tại sao lại thế ! Bình thường gửi chuyển phát nhanh thì tờ khai lúc đầu có 1 bản sao giấy than , họ dán luôn lên hàng hóa làm vận đơn cơ mà. Có chuyện gì xảy ra với lũ EMS cục cứt học này vậy ??!!. Nhìn thấy ánh mắt tuyệt vọng của MS, mụ nhân viên động viên "còn mỗi tờ giấy này là xong e ạ !" . Túm lại phải viết thêm tờ giấy nữa,khai hết thông tin lúc trước đã khai, nộp lại, đợi lấy hóa đơn, bước ra khỏi bưu điện, nhìn đồng hồ thì lúc đó đã là gần 6h tối :|. Cứ tưởng Môi Cá trê bên ngoài sẽ chửi bới ầm lên nhưng lại thấy hắn có vẻ hớn hở. Hỏi sao thế thì Môi Cá trê trả nhời: " Lúc nãy bọn cớm qua đây đuổi xe máy nhưng thấy anh nó không dám đuổi, he he, chắc nó thấy anh đi xe to,có vẻ nhiều tiền nên không dám he he". Đi 1 lúc Môi Cá trê lại tiếp "Ở đời thế đấy mày ah, bên ngoài hoành tráng, vẻ nhiều tiền thì chúng nó mới nể, mày xem thằng ăn cắp vặt, ăn mặc rách rưới, dân bắt được chúng nó đánh cho vỡ mồm, trong khi mấy thằng ăn mặc lịch sự như đồng chí X gì gì kia chúng nó ăn cắp tiền tỉ thì điếu ai dám làm gì ". Cũng đúng, nhể !
(*) Giàng Seo Phử: Bộ trưởng, chủ nhiệm Ủy ban Tông dật Vịt Nam.
PS: Khoảng 1 tuần sau , Môi Cá trê kể chuyện,mấy hôm sau anh gửi thêm 1 cái quạt cổ cho thằng hôm nọ trong Sài Gòn , nó vừa gửi trả lại, vỡ mẹ nó hết rồi :| @*&$^* Cái bọn EMS !
2.856 thằng ngu thuộc nhóm 3 đọc bài này, cả 2.856 thằng vẫn tiếp tục sử dụng EMS.
vnso1blog-kienthuccuocsong, giaitritonghop
7 comments